Tự nhiên muốn khóc...



Có lẽ đây là những lời muộn màng nhưng tôi vẫn viết để gợi lại những kỷ niệm thời áo trắng ... cửa tôi.

Chắc hẳn các bạn vẫn nhớ những hình ảnh vủa buổi học cuối cùng chứ .... Nó để lại cho tôi kỷ niệm đáng nhớ ....

Buổi học cuối cùng ta và bạn có nhau
Những đôi mắt thoáng buồn biết nói
Trong đôi mắt có bao điều muốn hỏi
Xa trường rồi bạn có nhớ mình không?


Mỗi khi nhìn thấy những cành phượng đỏ tôi cũng thấy lòng mình xao xuyến lạ kì khi nghĩ về những buổi học ngày xưa, nhớ tới từng chi tiết cái lớp tôi vẫn học, nhớ cái bàn có 2 thằng ngồi, nhớ bạn bè, nhớ thầy cô.  Nhớ cả những tiếng ve trên cành phượng trước lớp, nhớ cây phượng già nhưng nhiều hoa vô kể ở gần phòng thí nghiệm và còn vô vàn điều để nhớ. Tự nhiên muốn khóc...








No comments:

Post a Comment

 
Share